Cô theo đuổi anh ngày từ khi còn bé nhỏ, cô công bố rằng chắc chắn cần làm cho nàng dâu của anh ý. Đến khi bự lại đổi thành anh theo đuổi cô
Tác giả: Trầm Mặc
Thể loại: Ngôn tình sủng
Cậu tên Trần Hạo Thiên, tên này là ông nội cậu đặt đến cậu.Năm nay cậu 8 tuổi, người cậu chuyển cho khu vực nông thôn để sống, nói là nông thôn tuy nhiên nó đang trong các bước thành thị hóa. Thật ra đưa cho đây chẳng còn chất lượng không đảm bảo cả. Chỉ có điều hàng xóm của cậu chính là nàng khôn cùng bất tiện cũng như đáng ghét.
Cậu bắt đầu chuyển đến duy nhất tuần, bắt đầu gặp mặt bé nhỏ ấy duy nhất lần, cơ mà bao giờ nó cũng nằng nặc dính theo cậu. Cậu cảm nhận biện pháp hành động này cực kỳ bên dày.
hiên giờ cậu đi ăn uống cưới bà dì, nỗ lực mà nhỏ nhỏ dại Tiểu Mãn cũng chưa tha mang lại cậu, đòi đi theo bởi được.
Cậu đang phân tích rõ cho nó hiểu rồi, chúng tất yêu đi, nó chưa bao gồm họ hàng gì. Nắm nhưng nó lại lấy lí do” mai sau em đó là nàng dâu của anh ý, tất cả gi mà không đi được chứ“. Đau buồn đặc biệt là mẹ cậu lai đồng ý đến đi new sợ. Đến nó đi để hiện thời, nó cứ luôn đi theo cậu và lải nhải chưa hoàn thành chạm ngôn từ chi tiết cụ thể là sau đây:
– Anh đẹp anh đẹp mau nói mang đến em có thể đi mà lại, mai sau anh cưới ai, anh đẹp à, Mãn Mãn cực thích anh, Mãn Mãn mong muốn cô dâu của anh ý đẹp cơ, anh đẹp đừng cưới ai nhưng mà cưới Mãnn Mãn đi rồi siêu thị tiệc còn phệ hơn thề này.
Cậu bé 7 tuổi, khuôn mặt trông vô cùng đẹp trai mà lại hiện giờ chúng lại nhăn lại, cậu thấy được những chúng ta đi qua cư quan sát cậu, đâm ra nổi giận. Bé bé xíu này, suốt cả ngày bám lấy cậu, miệng còn gọi anh đẹp anh đẹp, khó nghe bị tiêu diệt đi được.
Cậu gạt cánh tay của cô ý trên người thân thành viên, trợn mắt gằn giọng:
– Trương Tiểu Mãn, mày đừng có cơ mà nói nữa được chưa, tao nghe đau hết cả tai rồi đấy. Nhưng m cũng đừng đi theo tao nữa, người vừa ngốc vừa mập như mày tao vẫn không lấy đâu. Cả ngày dính lấy tao, mày chưa mệt mà lại tao cũng mệt.Mới cả đừng gọi tao là anh đẹp. Tao biết tao siêu đẹp trai, có nhiều người theo đuổi dẫu vậy cũng không thấy ai theo đuổi dẻo cũng như mày cả. Mặt dày.
Tiểu Mãn nghe cầm cố mắt ngấn nước, sau ấy òa khóc lên.Mọi các bạn đi qua di chuyển thấy con gái khóc thì quăng quật công việc mang đến dỗ nhưng lại cũng tất yêu khiến người vợ xong xuôi đươc.
ngay hiện tại, một người trong gia đình thiếu nữ trung niên chạy tới. Đó là bà bầu của câu- bà Dương.
>> tìm hiểu thêm Truyện ngôn tình ngược
Bà Dương chạy tới vẻ mặt lo lắng bao phủ lấy Tiểu Mãn:
-Mãn Mãn bé sao nạm, sao lại khóc ầm ĩ ráng bé, nói mang lại cô coi nào, ai doạ bé.
Cánh tay to tướng của cô từ từ dơ bẩn lên rồi chỉ vào tổ ấm Hạo Thiên. Cậu thấy rứa biết gồm chuyện không hay lùi lại ra sau rồi co chân chạy ra ngoài:
-con được nhiều bài bác tập lắm, nhỏ về căn nhà trước để có tác dụng đây
Bà dương tức giận; thằng đàn ông này, khi nào cũng gây truyện thôi:
-Hạo Thiên, con đứng lại mang lại bà bầu ngay.
Bà Dương định tìm chổi lông chơi ngu chạy theo cơ mà nhớ ra đây là ăn hỏi của em gái mọi người, bà tất yêu mất mặt. Bà ngồi xuống bế cô lên rồi hôn chụt lên má cô:
Mãn Mãn ngoan, về tối ta đang bắt chúng xang xin lỗi nhỏ, đừng khóc nữa, yên tâm.
19h tối
– Hạo Thiên, nhỏ tất cả đứng lại hay không hả, mau sang xin lỗi Tiểu Mãn cấp tốc, gây chuyện xong xuôi cơ mà không giải quýêt thì còn được gọi gì là đàn ông con trai nữa hả
Bà dương cố gắng chổi lông chơi tệ đuổi theo câu, miêng không ngừng hét lên. Cậu vừa chạy vừa ngoảnh đâu ra sau cũng hét lên:
-con làm cho gì sai chứ mà đi xin lỗi nó, chưa đi chưa đi.
núm là 2 bà mẹ bé cậu đuổi nhau quanh ngôi nhà……
30 phút sau…..
– con chịu đựng thua được chưa, sang thì sang, ai sợ ai chứ.
Cậu bị chị em gửi đẩy sang căn nhà bên cạnh.Hax, sao hàng xóm của cậu lại là phụ nữ phiền phức này chứ
– xin chào hai Các bạn, tôi đưa Hạo Thiên qua đây xin lỗi Tiểu Mãn ngôi nhà Anh chị em tiện thể cho 2 đứa nó vun đắp cảm tình luôn, Anh chị thấy sao.
Bà dương cười cợt chơi đẩy Hạo Thiên lên phía trước.Bố mẹ cô hùa theo đùa:
>> tham khảo thêm Ngôn tình trọng sinh
-Được ấy, Hạo Thiên, nhỏ lên trên tầng nhưng mà đùa có chúng, chúng sẽ ở trên í. Bà dương, chuyện của con trẻ thì cứ để cho chúng chúng tự giải quýêt. Bà ra đây để chúng ta cộng bàn về đám hỏi của 2 đứa chúng.
Cậu nghe vậy sợ hãi tới mức run thành viên gia đình. Mặc dù cậu biết là nhà bạn lớn bọn họ chỉ đang nói nghịch thôi dẫu vậy……….không thể tưởng tượng được.Cậu lùi lại để chạy trốn tuy nhiên nhận được mẫu mở to mắt của người mẹ, ánh nhìn đó nó muốn nói: nhỏ nhưng mà chạy thì đừng trách tại sao nhan sắc của bản thân mình lại không cánh mà lại bay.
Cậu bao bọc lấy gương mặt đẹp trai của mình, đảo mắt cân nhắc, ỉu xìu bước tới trên vừa đi vừa tự nhủ: vày nhan sắc của mình, chịu đựng.
Cậu Cách tầng Cách chán nản lên tầng. Đứng trước cửa ngõ phong cô, cậu có lẽ nghe thấy rõ tiếng hát của cô, lời bài bác hát thì sai, ngay cả nhạc cũng sai nốt, cậu lắc đầu mở cửa đặt chân đến trong.
Chúc Anh chị em đọc truyện vui vẻ!