Em là nhà bạn tôi yêu, trong đời sống cần phải được đon đả.
Tác giả: Dư Bách Bách
Thể loại: Ngôn tình
“Đúng núm, đó là lý chính bới sao mà ban sơ Cửa Hàng chúng tôi bỏ công ra sáng tạo thiết đặt một trạm new…”
“Gâu. . .”
Tiếng sủa của một chú chó nhỏ vang lên cắt theo đường ngang lời hai nhà bạn. Họ cúi cong người xuống chú ý phía dưới chân. Một cún con đầu tròn tròn, bộ lông màu nâu chắc là gấu Teddy bị giảm ngắn ngủn sẽ ra sức dùng cơ thể rửa cọ vào ống quần tây trang của Chu Đông,. Dòng đuôi vẫy vẫy hết sức thân thiện.
thành viên gia đình bạn cô bé ngồi đối mặt nhíu mày, “Chó của phòng anh sao?”
Chu Đông lắc đầu một loại, lại gửi tay bao phủ lấy cún bé, “Qua Qua, sao mày lại tới nơi này?”
Sắc trời rất đẹp, tiết thu tháng mười, khung trời sẽ còn khôn xiết xanh. Sẽ chậm rồi, khó mới bao gồm ngày bên trời tạo nên được ngày nay. Chu Đông nhẹ nhàng khẽ vuốt ve cỗ lông cún con, rất nhanh chóng cún con vẫn khoanh tròn ở trên đùi anh.
Chu Đông buông tròng mắt xuống, bất giác cười cười.
Cũng chưa lâu lắm, từ cửa kiếng trong suốt ở trong phòng cà phê, một teen girls mặc mẫu áo lông màu nâu nhạt xen lẫn màu trắng nhanh chóng đi tới. Diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn Mái tóc ngắn, thẳng màu nâu của cô vốn luôn xõa, hiện giờ mái tóc thật dầy như sóng biển cả đấy lại được sợi dây màu lam với hoa lá tiến thưởng nhạt buộc lệch sang một mặt, rũ xuống bên vai trái, quan sát hết sức cầu kỳ.
Thoạt quan sát bạn gái còn khôn cùng trẻ tuổi, mẫu áo lông chỉ khoác lỏng lẻo, hờ hững ở bên trên gia đình bạn, lộ ra bẫy vai trắng nõn. Nhìn teen girls trẻ này có thể độc đáo ngạo mạn nhưng lại hết sức thảnh thơi.
Cô khom người xuống, ấp ôm cún bé từ trên đùi Chu Đông lên, ân oán trách: “Làm chị sợ mong mỏi bị tiêu diệt đi được, Qua Qua à!”
Cô vuốt ve loại đầu của cún nhỏ, “Tại sao em lại chưa chịu đựng nghe lời như vậy?” new vừa có Qua Qua đi bách bộ ở trên quảng trường, ngờ đâu cún nhỏ thừa dịp cô không đề phòng, hốt nhiên ngúng nguẩy mấy chân rồi chạy đi, hại cô cần tìm thật lâu new thấy.
Cún con được đặt tên là Qua Qua.Nó quan sát cô gái nức nở lên một tiếng, teen girls liền cười, sau đấy cô đứng lên chú ý về bên Chu Đông, “Cảm ơn anh đã hỗ trợ em sắm được Qua Qua.”
“Không sao. Đây là cún bé đang tự chạy tới địa điểm này ấy.”
sau cuối đội ngũ nhân viên phục vụ phòng cà phê đã tới, “Xin lỗi, tiểu thư, đây là chó của cô ấy sao? Buồng cafe của tôi không cho phép với thú cưngvào.”
“Tôi biết rồi, hết sức xin lỗi.”
bạn gái chú ý Chu Đông vẫy tay một chiếc, “Hẹn chạm chán lại.”sau đấy ôm ấp Qua Qua đi ra xung quanh.
“Bạn của anh ấy sao?” nàng quý khách ở bên trước bên hỏi.
Chu Đông thu hồi góc nhìn, dùng cái muỗng khuấy bên trong cái chén Cappuccino, “Ừ.”
“Bạn gái?” phụ nữ bạn hỏi tất cả chút dò xét.
Chu Đông gửi cốc cafe lên miệng, uống một ngụm trước rồi mới nhàn nhạt đáp lại một câu: “Không yêu cầu, chỉ đơn giản là bạn nữ đợt trước.”
Chu Đông tranh luận quá trình chấm dứt liền trở về nhà.
>> bài viết liên quan các mục Truyện ngôn tình ngược
lúc này là một buổi sớm thứ bảy gồm tiết trời hết sức đẹp. Từ lúc sáng sớm, new hơn bảy giờ anh đang ban đầu rời giường, nhưng mà dù cố kỉnh anh sẽ luôn vô cùng bận bịu. Tám giờ làm cho xong bữa điểm tâm cho bản thân mình, sau khi dọn dẹp xong xuôi, anh ngồi yên vì trước máy vi tính để chất vấn tài liệu cũng như lên lộ trình, cho mười giờ, đi ra không tính gặp vì chuyên viên thay mặt đại diện của người sử dụng để đàm phán việc bắt tay hợp tác, cho đến thời điểm bây giờ, mười một giờ, anh xách theo tài liệu cũng như Laptop về ngôi nhà.
Vừa bắt đầu Cách hết thang lầu, nhận thấy cánh cửa người trong gia đình, anh liền nghe thấy lầu bên dưới có tiếng bước chân thịch thịch truyền đến.
“Qua Qua, go!” (đi nào – nguyên văn tiếng Anh)
“Qua Qua là nhiều năm kinh nghiệm nhất!”
phía dưới, trong thang lầu xoắn tiếng chân của teen girls đã chạy vọng lên.
Hai người nhà chúng ta hầu hết thuê căn hộ lầu chín, vị trí này cũng không cao lắm, thành ra anh cùng thích đi bộ lên bởi thang lầu hơn là cần đến thang máy.
Cũng không lâu lắm, bóng hình teen girls liền xuất hiện ở bên dưới tầm mắt của anh ý.
Cô giúp Qua Qua cùng chạy lên. Qua Qua thần thái sáng láng, vui vẻ, nhưng lại cô lại không được khỏe chưa thở nổi, ngẩng đầu lên nhận thấy anh, liền báo cáo, “Anh về rồi à?”
“Ừ.” Anh cũng đáp lại một tiếng, “Em cũng đưa Qua Qua đi dạo về hả?”
Mấy bậc thang sau cùng cô gái phải phòng vào eo, dắt Qua Qua từ từ đi lên, “Vâng ạ! Qua Qua quá rầm rĩ, em cũng sắp không chịu được nổi nữa rồi. Tuy nhiên, từ bây giờ thời tiết tốt bởi vậy, buộc phải em bắt đầu đến nó ra ko kể đi dạo chút ít, cả ngày thiếu nữ ở ngôi nhà cũng tương đối buồn phiền.”
Giọng teen girls nói tràn đầy âu yếm.
Chu Đông nhàn nhạt đáp nhẹ một tiếng, góc nhìn rơi vào trên các bạn Qua Qua đã và đang được cô gái dắt. Cho dù tất cả dây xích tròng bên trên cổ, Qua Qua đang cầm cố xông về phía anh ở bên này. Chu Đông ngồi xổm xuống, vuốt vuốt dòng đầu tròn của cô ý bé xíu, lập tức lòng bàn tay anh bị cún bé liếm vài loại.
“Qua Qua, đề xuất ngoan ngoãn nghe lời của chị ý nhé, đừng có chọc để cô ấy tức giận nghe chưa!”
bạn gái cười ha ha ha.
“Tháng này em mang nó đi tiêm phòng chưa?”
“Đã tiêm rồi. Anh đừng gồm hỏi nữa, bồng bé cún đi tiêm phòng em mệt mong bị tiêu diệt đây. Xe buýt cũng như tàu điện ngầm rất nhiều cảm thấy không được ngồi, đi xe taxi thì lại rất đắt, thấy bảo gần đây tăng báo giá, mà còn lại còn bắt buộc đậy lại thật kín đáo. Haiz, em cũng đang lưu ý đến ước gì hiện giờ bước này hình như duy nhất khám đa khoa thú y mang lại thú cưng liệu có phải là có lợi biết bao không, em đã chưa bắt buộc phải tháng nào cũng đi xa Vậy nên. Khởi đầu khi mang lại thuê phòng ở đây sao lại không tất cả suy Cho tới điểm đó nhỉ?” bạn gái vừa nói vừa móc cái chìa khóa từ trong túi ra xây dựng.
cửa cho thấy, cô dắt Qua Qua đi vào, vẫy tay sở hữu anh một cái, “Lần sau tán gẫu tiếp nhé!.”
“Được.”
Chu Đông xoay người nhà lại đi vài đặt chân tới cửa ngõ phòng đối mặt có buồng của teen girls, giải pháp chặng hai thước, cần đến chìa khóa vặn vẹo bắt đầu phòng người trong gia đình.
cửa đối mặt vọng sang tiếng huyên náo ầm ỹ.
“Qua Qua, em được giải phóng!”
Là tiếng của cô, ngay hiện tại cô mới toá sợi dây xích chó xuống sao? Sau đó tiếng Qua Qua bước đầu nhào lộn. . .
“Em lại đậm chất ngầu rồi, chị đói bụng rồi yêu cầu đi có tác dụng cơm đây, em ở lại chỗ này ngoan ngoãn ăn vật gì. . .”
hiện giờ cô cũng new đổi dép.
âm thanh chung cục bặt tăm.
Chu Đông vào cửa phòng, bên trong phòng đang giữ nguyên cỗ dạng nhưlúc anh mới ra đi.
Anh luôn luôn chỉnh tề, cho dù ở một nhà bạn cũng vậy. Chăn gối, ly chén, hộp sữa tươi anh bỏ ra từ trong che lạnh cũng đã đặt chỉnh tề ở địa điểm đó. Cầm hộp sữa tươi lên lắc lắc, vẫn uống hết, thuận tay anh ném loại hộp vào thùng rác, thấy được ăn sáng ngày nay còn dư lại một nửa quả trứng chơi ngu, cũng ném luôn vào trong áo quan rác.
hiên giờ chỉ việc hai thứ này.
Kể từ hai tháng trước, khi vào ở căn phòng này, anh có chút không quen.
bố cục trong phòng này và buồng của cô ý ở giống nhau như đúc. Trước kia họ ở bên nhau tại phòng chống chọi với. Hàng tuần vào buổi sáng thứ sáu hoặc chủ nhật đã cùng cả nhà ra ngoại trừ sở hữu đồ, mỗi ngày cỗ ván rác các tràn đầy. Hai tổ ấm cùng oẳn tù tì với nhau, ai thảm bại người đó sẽ đi đổ rác. Nhưng hiện giờ anh đã mỗi ngày đi đổ rác một lần, nhưng mà phát hiện ra người số đông chẳng tất cả gì đồ gì để vứt đi hết.
Anh đi tới trước bàn, lấy bạn dạng nơi bắt đầu tài liệu vô cùng thiết yếu từ trong cặp làm việc ra, bỏ lên bàn, quăng quật chiếc cặp đấy vào trong ngăn kéo.
Theo thói quen anh cắm điện gợi mở máy tính ra, ngóng máy bắt đầu, màn hình tạo nên Win8, cầm tuy vậy anh có thêm chút lừng khừng đề xuất làm cho cái gì.
Quay đầu chú ý ra cửa sổ nhìn ra ngoài, bây giờ nắng béo Bởi vậy phơi chăn rất tốt.
do vậy anh liền sở hữu chăn ra phơi ở bên trên ban công.
bên trên ban công ánh nắng tiến thưởng chói mắt, anh không có thói quen trồng cây, chỉ cần có vài cái bận bịu đang phơi quần áo cất cánh tán loạn.
Đúng rồi, anh lại không cài đặt cây gậy phơi ăn mặc quần áo, luôn quên như ráng. Gần đây anh cũng chẳng ao ước đi nhà hàng ăn uống.
Anh đi vào căn nhà.
Máy tính vẫn mở ra, đồ vật trong nhà cũng đã được sắp đặt siêu chỉnh tề, quần áo tắm ngày bữa qua cũng từng ném vào bên trong máy giặt để giặt rồi.
Anh ngẩng đầu quan sát đồng biển. Đã mười một giờ 20 phút rồi, vẫn yêu cầu đi nấu cơm.
Mở tủ lạnh ra lựa tìm, tầng trên cùng chính là hộp chữa tươi, bảy tám cái bánh bao và mấy hột trứng chơi ngu, phần lớn là đồ mang đến bữa sáng.
Tầng giữa có năm lon bia, tầng rút cuộc chính là chặn kéo, anh rút ra, thấy tất cả ớt và đậu sừng đã thối, mới nhớ ra, . Đây là các loại thực phẩm anh mua từ tuần trước.
Lần trước đi nhà hàng ăn uống, trở về căn nhà vứt túi đồ ở vị trí này rồi quên luôn.
kể cả nhiều thực phẩm khác không khá hơn 1 chút nào, cũng đã hỏng hết, ngay cả khoai tây cũng mọc nấm mốc, phía bên trong bốc lên mùi hôi thối.
Anh vén tay áo lên, xách hậu sự rác tới, đào thải đầy đủ thực phẩm đã biết thành hỏng ấy vào, tiếp đó chũm khăn lau từ ở trong nhà nơi nấu ăn ra lau dọn sạch vẫn. Bây giờ che lạnh sẽ trống rỗng, không có gì thứ gì có lẽ ăn uống được.
… Phía dưới đậy lạnh chưa phải gợi mở xem, bên trong đã là trống không. Diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn Anh sẽ luôn không có đồ gì yêu cầu gì nên để đông lạnh cả, chưa có vẻ cô, luôn thích tải kem, bánh chẻo (sủi cảo) còn cả thịt đông lạnh.
Chúc Anh chị đọc truyện vui vẻ!
>> đọc thêm Truyện sắc